Đôi khi...
Vơ vẩn một mình
Tìm trong chút vắng
Lặng im la đà
Đôi khi...
Cần đến bàn tay
Ôm bờ vai ấy
La đà lặng im...
Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014
Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014
Đôi khi
Đôi khi
Đôi khi cần nép vào nhau
Ôm bờ vai ấy lòng thêm ấm nồng.
Đôi khi hờn giận ưu phiền
Thế nhưng xa vắng lòng mình trống không.
Đôi khi chẳng thể làm gì
Nấp vào lưng ấy thấy mình thêm vui...
Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014
Không đề
Chẳng biết thế nào cho phải,
Khi người với người chẳng hiểu được nhau.
Tình thân cần lắm vị tha,
Sao người chẳng hiểu, tình người quí hơn.
Là anh là chị là em
Là bè bạn là cấp trên của mình.
Mỗi người đều có nỗi buồn,
Nếu đem san sẻ lòng mình dịu đi...
Khi người với người chẳng hiểu được nhau.
Tình thân cần lắm vị tha,
Sao người chẳng hiểu, tình người quí hơn.
Là anh là chị là em
Là bè bạn là cấp trên của mình.
Mỗi người đều có nỗi buồn,
Nếu đem san sẻ lòng mình dịu đi...
Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014
Kỉ niệm ngày mất cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
http://hcm.nhac.vui.vn/dau-chan-dia-dang-khanh-ly-m179062c80p955a13662.html
Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014
Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014
Buồn
...chỉ buồn chứ không nỡ giận...(Nam Cao)
Chuyện Bác Năm, cảnh tình của bác làm mình
không muốn lên mạng nữa...
Lực bất tòng tâm...
Chuyện Bác Năm, cảnh tình của bác làm mình
không muốn lên mạng nữa...
Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2014
Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014
Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2014
Khống chế
Mẹ không khống chế được con. Để rồi hôm nay nghe con bị khống chế môn Anh mà rớt Giỏi. Biết đó là hệ quả của việc con không chăm chỉ mà thành. Thế mà vẫn muốn khóc vì thấy hụt hẫng vì con. Con chưa học hết mình nên mẹ buồn. Mẹ sẽ không khóc khi con đã thực sự cố găng nhưng không vươn lên được. Đằng này con có bao giờ học cho đúng nghĩa đâu. Chơi nhiều hơn là học. Thất vọng vì con. Thất vọng bởi đời...Buồn quá đi mất!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)