Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Chuyện của Tibon

      Sáng thứ hai, chào cờ xong,  nghe cô giáo chủ nhiệm của Tibon kể chuyên về Tibon mà mình thấy thương ơi là thương. Chuyên bắt đầu từ một đề văn"Một lần không vâng lời". Khi cô giáo yêu cầu Tibon kể miệng về một câu chuyên có đề tài ấy. Tibon đã nói với cô và các bạn, em có một lần như vậy mà cho đến nay em vẫn còn ân hận mãi.Cô giáo hỏi vì sao? Em không vâng lời ai?
      Tibon kể: Khi ông nội bị ốm, Tibon về thăm nội cùng em trai. Cô Út của Tibon gọi Ti bon vào đấm lưng cho ông nội nhưng Tibon không vào. Thế rồi mấy hôm sau ông nội đi viện. Tibon ân hận vì sao mình lại không vào dấm lưng cho nội. Cô giáo hỏi Tibon:
    - Thế sao em lại không nghe lời cô vào đấm lưng cho nội?
    - Vì em giận em trai em quá!
     Cô giáo lại hỏi:
    -Tại sao giận em mà không làm chứ. Nhưng sau đó em cũng có thể sửa lỗi mà.
    Tibon chùng xuống, giọng buồn rầu.:
    - Ông nội đi bệnh viện nên em không ra được, rồi sau đó ông nội mất, em không còn cơ hội nào để đấm lưng cho ông nữa. Giá như ông nội còn sống, em sẽ hàng ngày đấm lưng cho nội. Bây giờ... điều đó là không thể,...Vì vậy mà  em ân hận mãi...
      Chỉ được nghe kể thôi mà tôi không cầm được xúc đông. Cố nén cảm xúc để lắng vào lòng cái khoảng khắc ấy. Chỉ là một đứa bé thôi sao tình cảm lại dạt dào như vậy? Chỉ là một đứa trẻ thôi mà đã biết ân           hận về những lỗi lầm đã phạm? Vậy mà trên cuộc đời này lạị có không ít những người cứ tha hồ phạm lỗi mà không hề cảm thấy ray rứt chút nào? Thật trớ trêu!
       Cảm ơn cô giáo của Tibon đã kể lại câu chuyện đầy xúc động của một cậu bé học trò 12 tuổi. Những gì em có được từ câu chuyên sẽ là bài học để nhiều người noi theo!

4 nhận xét:

  1. Có lẽ đó là nỗi niềm đau đáu trong lòng Tibon đấy Cô ạ. Sau khi ông nội mất, nó đã thầm thì với em về chuyện này, và cứ bảo ước gì được gặp lại ông,..
    Chuyện của Tibon ở trường có lẽ ...mỗi ngày một chuyện Cô hì, hiii, mấy hôm nay em nghe kể đầy tai, em nhờ Cô và LC kể giúp vậy :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyện ni cũng định mách lẻo rùi mà chưa có dịp nè.

      Xóa
  2. Lớp có Tibon nên cô giáo chủ nhiệm rất vui. Cô giáo kể mà có vẻ thích lắm. Hôm trước thì kiểm tra cửu chương chín của các bạn, như ông cụ non ấy.

    Trả lờiXóa
  3. Tibon năm nay chắc lớn thêm rồi nhỉ? Nhớ năm trước mùa No-el, hai anh em Ti viết thư gửi ông già No-el, thương quá đi. Rồi nhớ hai Ti ngồi làm khách hàng cho mẹ cắt tóc nữa chứ.

    Trả lờiXóa