Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2014

Khống chế

         Mẹ không khống chế được con. Để rồi hôm nay nghe con bị khống chế môn Anh mà rớt Giỏi. Biết đó là hệ quả của việc con không chăm chỉ mà thành. Thế mà vẫn muốn khóc vì thấy hụt hẫng vì con. Con chưa học hết mình nên mẹ buồn. Mẹ sẽ không khóc khi con đã thực sự cố găng nhưng không vươn lên được. Đằng này con có bao giờ học cho đúng nghĩa đâu. Chơi nhiều hơn là học. Thất vọng vì con. Thất vọng bởi đời...Buồn quá đi mất!

3 nhận xét:

  1. Cô ơi! Không chế đừng cho nước mắt chảy nhe! Xấu lắm! Rồi em nó sẽ nhận ra sau vụ không chế này thôi cô ạ! Em tin Tí làm được! Tí có tư chất mà!.

    Trả lờiXóa
  2. Hên xui thôi em ơi! Mất niềm tin ở Tí rồi...

    Trả lờiXóa