Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

Chênh chao

    Nghe người này đột quỵ, người khác bị K,...Mình thấy cuộc đời sao mong manh thế. Người ta thường nói: Sống chết có số cả. Không biết điều đó có thực sự đúng hay chỉ là một phép "thắng lợi tinh thần". Dẫu thế nào cũng là một sự an ủi, động viên cho thân nhân những người không may mắn.
 Mình thì không lo sợ điều gì tương tự. Bởi với mình cái gì đến tất nó sẽ đến. Hãy sống chân thành với bản thân và với người khác mà mình có thể làm được. Những người sống quanh ta, đôi khi có làm ta chạnh lòng thật. Nhưng xét cho cùng, thì có lẽ ta chưa thực sự tìm hiểu về họ thôi. Có thể tha thứ thì nên thứ tha. Biết rằng điều đó khó(Không biết mình có đang rơi vào cái gọi là phép "thắng lợi tinh thần" không đây nữa). Nhưng mình thực sự muốn điều đó.
   Bởi mình sợ cuộc đời con người ngắn ngủi mà những gì để lại thì quá ít ỏi. Mình chưa báo hiếu cho cha mẹ theo nghĩa trọn vẹn. Con cái mình chưa có thể sống tự lập. Cái mình mong muốn hoàn thành có thể với nhiều người thì nó quá đơn giản, mà mình thì khó thực hiện. Một cái nhà bếp nhỏ mà đẹp. Xe và quần áo đẹp cho con ngày Tết.. Sữa hàng ngày cho bố mẹ và con ,...
    Cho nên mình thực sự chênh chao khi nghe nhiều tin không mấy an lành từ người khác. Có lẽ họ cũng có rất là nhiều những điều cần hoàn thành như mình vậy....

2 nhận xét:

  1. Biết bao giờ mới thực hiện đủ những mong muốn "con người" của mình hả Cô... Không nghĩ đến thì thôi, mà nghĩ đến thì ngổn ngang trăm nỗi chưa thể nào làm được.... Buông thôi, chứ chênh chao hoài mệt mỏi lắm Cô ơi!

    Trả lờiXóa