Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Góc phố

    Một góc phố nhỏ. Bên bờ đông Sông Hàn. Qua cầu Trần thị Lý, cây cầu mới xây, lộng lẫy và hoành tráng. Rẻ trái là con phố nhỏ, rất yên bình. Vì nơi đây trước kia là khu nhà lụp xụp, với ruộng rau, vài thửa ruộng. Và bên đầu cầu bên bờ đông của cây cầu Nguyễn Văn Trỗi, là những quán nhỏ bán bánh ram. Thế mà khi những cây cầu được hình thành thì tất cả bờ đông Sông Hàn khởi sắc. Duy chỉ có con phố nhỏ, những con đường hẻm 3,5m của khu tái định cư đường Bùi Thị Xuân, Nguyễn Thiếp, Ngọc Hân, thì vẫn là những ngôi nhà tuy được xây mới nhưng đa số chủ nhân là những người thu nhập thấp, vì vậy mà nơi đây vẫn rất bình yên.
   Tôi được biết, đa số những người dân ở đây trước kia họ làm ruộng, đánh cá gần bờ, trồng rau và buôn bán nhỏ. Sau khi nơi này, được giải tỏa, họ được đền bù và cấp đất tái định cư. Sau đó họ không còn làm công việc cũ, mà chuyển sang làm việc khác, Nhưng có lẽ, họ không thích nghi và vốn liếng ít nên cuộc sống họ vẫn khó khăn. Nghe nói khu này tái định cư đã gần 15 năm. Thế mà vẫn còn nhiều người chưa trả hết nợ đất của Nhà nước. Sáng nay nghe nói có chính sách giảm nợ 50% lãi,  với những hộ trả nợ gốc đúng thời điểm Nhà nước qui định. Đây là điều đáng mừng. Nhưng liệu họ có đủ tiền để trả nợ không, khi thu nhập của họ vẫn không đủ chi phí cho gia đình?
    Từ nông thôn, quen cuộc sống bình dân với những món ăn bình dân, về làm dâu thành phố (Quận Hải Châu), tôi thật tiếc tiền mỗi khi về nội dắt con đi ăn mai.Tiền của  mấy mẹ con ăn mai đủ để đi chợ cả ngày ở quê. Vậy mà, khi có nhà riêng, nơi góc phổ nhỏ bờ đông Sông Hàn, thì thật ngạc nhiên. Chỉ cách nhau một con sông thôi mà giá cả khác nhau trời vực. Nhà gần chợ An Trung, chợ nhỏ trong lòng phố nhỏ, nhưng thực phẩm không đắt. Quán ăn rất chi là bình dân. Bạn có thể ăn 5.000VNĐ bánh bèo cũng đủ no đến trưa đấy. Sang hơn, có thể ăn 1 tô bún chả cá riêu cua nhỏ giá 10.000VNĐ, ngon, rẻ. Sau đó có thể uống thêm 1 ly sữa đậu nành 4.000VNĐ, bạn có thể chịu đến 12h trưa đấy. Đến khoảng, 17h bạn sẽ thấy cả một khu hàng ăn vặt với đầy đủ các món nướng, xào, chiên, luộc,...Nhưng khách hàng không phải là dân của phố nhỏ này mà là từ các phố khác đến, sôi động và hấp dẫn lắm đấy...
    Chính vì vậy mà mình rất thích ra đây để nghỉ ngơi sau những áp lực của công việc thường ngày. Được thả bộ bên bờ Sông Hàn mát rượi, được ngắm những cây cầu hiện đại của thành phố,...lòng mình bỗng thanh thản hẳn đi. Nhưng phải nói một điều, chỉ đến đây vài ngày để nghỉ ngơi thôi, còn dẫu sao nơi chốn bình yên nhất đối với tôi vẫn là nơi tôi sinh ra và lớn lên, học và công tác. Ở đó tôi có gia đình, có bố mẹ, bạn bè thân yêu.
   Có lẽ, còn rất nhiều thời gian để tôi thấy hết vẻ đẹp của nơi phố nhỏ. Để rồi một ngày nào đó nó sẽ là quê hương thứ hai của tôi.

6 nhận xét:

  1. Hi hi... đi nghỉ ngơi mà còn tính giá bánh bèo nha! Có còn mảnh mô hông mua cho em ra làm hàng xóm với. Em cũng thích mấy chỗ có đồ ăn ngon, rẻ, bổ lúm đó. Cười!
    Chuẩn bị ĐN tiến nha cô!

    Trả lờiXóa
  2. Ừa, mời hoài, mà ai cũng chê nhà nhỏ hổng thèm ra nơi...

    Trả lờiXóa
  3. Để LC lên lich đi nghe Nhỏ. Có gì A lô nhé! Hì...

    Trả lờiXóa
  4. Ghé thăm chị, chúc ngày vui...

    Trả lờiXóa